Tác giả: Tròm
Thể loại: Truyện ngắn, Tản văn
Tình trạng: Chưa hoàn thành
"Anh ơi, tỉnh dậy đi, ngồi dậy nói chuyện với em đi! Hãy mắng em đi, xin anh đừng im lặng vậy mà..."
Có những ngày thành phố ẩm ương, mưa suốt đến buồn phiền. Nhưng đừng vội ủ trong những ê ẩm, xin hãy mở toang cửa sổ. Vì biết đâu ngày kia, một ngày xa xôi nào đó, ta với chính ta hoặc một người nào đó, họ và ta được đón nhận ánh nắng lóe qua ô kính cửa sổ, ta sẽ ngắt cầu dao của cái mà người đời vẫn gọi là cảm giác đượm buồn...
Để ý mà xem, đây chẳng phải là cuốn nhật ký mà chính tay ta đã viết hay sao? Đã có một người từng nói với tôi, rằng anh bạn này chính là một cuốn tiểu thuyết đời thực.... Ái chà! Còn một trang chưa viết này, để xem hôm nay tôi viết về gì nào, phải chăng lại là xem lại những nét bút nguệch ngoạc mà xúc cảm đến lạ kỳ về một trong chuỗi ngày dài lao động mệt mỏi rồi lại lao đầu vào viết văn...
....
Hồi còn nhỏ, tôi thường được nghe mẹ kể câu chuyện về mưa. Ngồi bên hiên cửa sổ, ta lắng nghe mưa hát, và khi cơn mưa rơi nặng hạt, ta lại thấy những giọt nước chợt tan, mẹ bảo rằng đó là bong bóng mưa.
Còn tiếp...